….
Chuyện kể rằng ngày xửa ngày xưa, có hai chị em cùng cha khác mẹ, chị tên là Tấm, em tên là Cám. Mẹ Tấm mất sớm, sau đó mấy năm cha Tấm cũng qua đời, Tấm ở với dì ghẻ là mẹ Cám. Bà mẹ kế này rất cay nghiệt, bắt Tấm phải làm hết mọi việc nặng nhọc từ việc nhà đến việc chăn trâu cắt cỏ. Trong khi đó Cám được nuông chiều không phải làm gì cả.
Câu chuyện hằng ngày cứ quanh đi quẩn lại với chuyện ra đồng xúc tép, đi chăn trâu,…
Cho đến một ngày khi có tin đồn nhà vua mở hội trong mấy đêm ngày. Đến lúc bấy giờ, già trẻ trai gái các buôn làng đều nô nức chuẩn bị, làm đẹp dấy lên như một làn sóng lớn. Các mỹ viện buôn làng cũng mọc lên như nấm, không những thế họ còn tận dụng cái chuồng gà cũ một bên nhà để tiện chế tác sản phẩm kem trắng da.
– Quay lại 2 nhân vật chính của chúng ta: Tấm vốn sinh ra chịu nhiều thiệt thòi, mẹ thì mất sớm nhưng được cái sở hữu một làn da trắng như tuyết, mịn như nhung (phân loại tuýp II theo Fitzpatrick). Công việc vất vả sớm hôm, da cũng sớm lão hóa đi đôi phần, ăn uống nhiều khi cũng chỉ quanh quẩn rau củ quả và nước lọc mà thôi. Được Bụt tặng cho 2 lọ kem sau khi đào những cái lọ chứa xương bống đã chôn ngày trước (Bấy lâu sau, khoa học mới tìm ra được công thức chính của 2 lọ này chính là dưỡng ẩm và chống nắng mà ngày nay người ta vẫn hay dùng). Được cái bản tính siêng năng, cần cù chịu khó nên Tấm chăm chăm nghe lời Bụt dùng lắm, ấy vậy mà hữu xạ tự nhiên hương, vẻ đẹp lại càng được duy trì lâu.
– Về phần Cám, dù được chiều chuộng nhiều thứ nhưng trời cũng không cho không và lấy không của ai thứ gì, da có phần ngăm đen, bánh mật hơn. Dường như Cám dành cả tuổi thanh xuân của mình chỉ để làm đẹp mà thôi. Ấy thế mà Cám nghe ngày trảy hội cận kề, càng chuyên tâm tới mỹ viện to và đẹp nhất ở đầu làng để làm trắng. Tuy nhiên kết quả thì không như mong đợi, da mới đầu thì có trắng thật nhưng dần dần gân máu lộ rõ, mụn nhỏ mụn to, mụn đỏ mụn không xuất hiện từ từ mà chi chít.
Ấy vậy mà cái ngày mở hội, không ngoài dự đoán là Tấm đã giành phần thắng, ở lại hậu cung trở thành hoàng hậu như bối cảnh của câu chuyện. Ấy thế mà mẹ con nhà Cám đã thù hận nay càng hận vô cùng, được dịp về quê giỗ cha, mẹ con bày mưu chặt cây cau hại người. Tấm chết, Cám được đưa vào cung thay chị. Sau đó Tấm qua các lần biến hóa thành chim vàng anh, cái khung cửi, cây thị và nhờ bà hàng nước mà lại trở lại cung phục chức phận. Cám từ ngày ấy bị thất sủng, lòng buồn bực.
Cám Thấy Tấm trở về và được vua yêu thương như xưa, thì không khỏi ghen tỵ. Một hôm, Cám hỏi chị :
– Chị Tấm ơi, chị Tấm! Chị làm thế nào mà đẹp thế ?
Tấm không đáp, chỉ hỏi lại:
– Có muốn đẹp không để chị giúp !
Cám bằng lòng ngay. Tấm sai quân hầu đào một cái hố sâu và đun một nồi nước sôi. Tấm bảo Cám xuống hố rồi sai quân hầu dội một thứ nước gì hơi tanh, bùn bùn, nóng nóng vào hố (được gọi là công thức tắm trắng bí truyền). Cám giãy giụa nhanh khỏi miệng hố mà miệng không nói được câu nào ngoài liên tục chửi bới.
Thoát chết lần một, ấy thế là Cám quyết tự mình ra khỏi kinh học nghề làm trắng. Ở đây, Cám được một bà phép chỉ cho một công thức độc quyền sáng da, chỉ cần đưa vào cơ thể sau 5-7 liệu trình là da dã sáng lên 1,2 tông thấy rõ. Như được phất cờ trong bụng, Cám không kịp nghe dặn gì thêm, tức tốc về lãnh cung của mình áp dụng ngay để kịp cho ý nghĩ phải trắng bộn phần Tấm.
Và thế là Cám mua luôn bộ dây chuyền, chai nước muối và hỗn hợp thần thánh ấy chuyền vào người cho nhanh, cho hiệu quả được 100%, cứ đều đặn 2,3 ngày lại thực hiện một lần. Quả thực không sai, qua 5 lần, Cám ngày càng thấy da mình mơn mởn hẳn ra. Cám tặc lưỡi:
– Cứ thế này thì chả bao lâu nữa con Tấm sẽ phải biết tay bà! Phải biết thế nào là trắng sáng thật sự nhé!
Ấy vậy mà hôm đó, cũng như thường lệ, Cám lại chuẩn bị đầy đủ bộ dây chuyền cũng với hỗn hợp độc quyền thần thánh tiền hành liệu trình thứ 6, và cũng như thường lệ ấy, Cám vừa nằm ung dung thư giãn vừa truyền và lại đăm chiêu về cái ngày mà Cám nhờ vẻ trắng sáng của mình ngồi trên điện ngọc nhung lụa ấy. Nhưng hôm nay thật lạ, mới được 2 phút, Cám thấy người nóng ran, hơi khó chịu, Cám thầm nghĩ chắc do “đến ngày ấy” mà. Nhoáng chốc sau thì đã thấy khó thở vô cùng, tay chân lạnh, tím tái, Cám không kịp kêu ai được cả.
Vậy là Cám chết, mắt mũi trợn ngược, tay chân cứng đờ, miệng vẫn mở hờ như muốn nói một cái gì đó mà không kịp…
Cám chết. Tấm sai đem xác làm mắm bỏ vào chĩnh gửi cho mụ dì ghẻ, nói là quà của con gái mụ gửi biếu. Mẹ Cám tưởng thật, lấy mắm ra ăn, bữa nào cũng nức nở khen ngon. Một con quạ ở đâu bay đến đậu trên nóc nhà kêu rằng:
– Ngon ngỏn ngòn ngon ! Mẹ ăn thịt con, có còn xin miếng.
Mẹ Cám giận lắm, chửi mắng ầm ĩ rồi vác sào đuổi quạ. Nhưng đến ngày ăn gần hết, dòm vào chĩnh, mụ thấy đầu lâu của con thì kinh hoàng lăn đùng ra chết.
……….
Câu Tấm Cám tưởng chừng như khó bao giờ chấm dứt được nhưng chuyện bất ngờ nhanh chóng kết thúc ở cái nước hỗn hợp thần thánh ấy, sau này người ta mới phát hiện ra rằng nó có chứa một số thành phần mà trong đó được bà lão đã hóa phép đưa vào như Corticoid, Glutathione, vitamin liều cao,…
(BS Trần Ngọc Nhân xin mạn phép được kể lại truyện Tấm Cám phiên bản Nguyễn Ngọc Phan dưới cái tâm và góc nhìn một bác sĩ da liễu – thẩm mỹ, không có dụng ý về xuyên tạc câu chuyện cổ tích dân tộc)
….